新 xīn 息 xī 渡 dù 淮 huái - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
京 jīng 尘 chén 无 wú 处 chǔ 可 kě 轩 xuān 眉 méi , , 照 zhào 面 miàn 淮 huái 滨 bīn 喜 xǐ 自 zì 知 zhī 。 。
风 fēng 里 lǐ 麦 mài 苗 miáo 连 lián 地 dì 起 qǐ , , 雨 yǔ 中 zhōng 杨 yáng 树 shù 带 dài 烟 yān 垂 chuí 。 。
故 gù 林 lín 归 guī 计 jì 嗟 jiē 迟 chí 暮 mù , , 久 jiǔ 客 kè 平 píng 生 shēng 厌 yàn 别 bié 离 lí 。 。
落 luò 日 rì 江 jiāng 南 nán 采 cǎi 蘋 píng 去 qù , , 长 cháng 歌 gē 柳 liǔ 恽 yùn 洞 dòng 庭 tíng 诗 shī 。 。
新息渡淮。宋代。黄庭坚。京尘无处可轩眉,照面淮滨喜自知。 风里麦苗连地起,雨中杨树带烟垂。 故林归计嗟迟暮,久客平生厌别离。 落日江南采蘋去,长歌柳恽洞庭诗。