慧 huì 林 lín 中 zhōng 禅 chán 师 shī 真 zhēn 赞 zàn - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
廓 kuò 然 rán 豁 huō 尔 ěr , , 师 shī 不 bù 自 zì 知 zhī 。 。
工 gōng 何 hé 能 néng 写 xiě , , 晬 zuì 然 rán 衎 kàn 尔 ěr 。 。
工 gōng 以 yǐ 为 wéi 真 zhēn , , 师 shī 不 bù 谓 wèi 之 zhī 假 jiǎ 。 。
金 jīn 然 rán 玉 yù 尔 ěr , , 物 wù 自 zì 宾 bīn 之 zhī 。 。
木 mù 然 rán 石 shí 尔 ěr , , 孰 shú 能 néng 亲 qīn 之 zhī 。 。
维 wéi 丹 dān 青 qīng 不 bù 能 néng 新 xīn 之 zhī , , 其 qí 孰 shú 能 néng 陈 chén 之 zhī 。 。
慧林中禅师真赞。宋代。黄庭坚。廓然豁尔,师不自知。 工何能写,晬然衎尔。 工以为真,师不谓之假。 金然玉尔,物自宾之。 木然石尔,孰能亲之。 维丹青不能新之,其孰能陈之。