乍 zhà 凉 liáng 寄 jì 朴 pǔ 翁 wēng - - 姜 jiāng 夔 kuí
前 qián 日 rì 松 sōng 间 jiān 步 bù 屧 xiè 归 guī , , 更 gèng 将 jiāng 荷 hé 叶 yè 障 zhàng 秋 qiū 晖 huī 。 。
如 rú 今 jīn 城 chéng 里 lǐ 抛 pāo 团 tuán 扇 shàn , , 应 yìng 是 shì 山 shān 中 zhōng 试 shì 裌 jiá 衣 yī 。 。
水 shuǐ 有 yǒu 秋 qiū 容 róng 莲 lián 渐 jiàn 少 shǎo , , 树 shù 含 hán 凉 liáng 气 qì 鸟 niǎo 慵 yōng 飞 fēi 。 。
炎 yán 天 tiān 既 jì 懒 lǎn 趋 qū 城 chéng 市 shì , , 从 cóng 此 cǐ 尤 yóu 须 xū 恋 liàn 翠 cuì 微 wēi 。 。
乍凉寄朴翁。宋代。姜夔。前日松间步屧归,更将荷叶障秋晖。 如今城里抛团扇,应是山中试裌衣。 水有秋容莲渐少,树含凉气鸟慵飞。 炎天既懒趋城市,从此尤须恋翠微。