病 bìng 告 gào 中 zhōng 怀 huái 子 zi 华 huá 原 yuán 父 fù - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
狂 kuáng 来 lái 有 yǒu 意 yì 与 yǔ 春 chūn 争 zhēng , , 老 lǎo 去 qù 心 xīn 情 qíng 渐 jiàn 不 bù 能 néng 。 。
世 shì 味 wèi 惟 wéi 存 cún 诗 shī 淡 dàn 泊 bó , , 生 shēng 涯 yá 半 bàn 为 wèi 病 bìng 侵 qīn 陵 líng 。 。
花 huā 明 míng 晓 xiǎo 日 rì 繁 fán 如 rú 锦 jǐn , , 酒 jiǔ 拨 bō 浮 fú 醅 pēi 绿 lǜ 似 shì 渑 miǎn 。 。
自 zì 是 shì 少 shào 年 nián 豪 háo 横 hèng 过 guò , , 而 ér 今 jīn 痴 chī 钝 dùn 若 ruò 寒 hán 蝇 yíng 。 。
病告中怀子华原父。宋代。欧阳修。狂来有意与春争,老去心情渐不能。 世味惟存诗淡泊,生涯半为病侵陵。 花明晓日繁如锦,酒拨浮醅绿似渑。 自是少年豪横过,而今痴钝若寒蝇。