九 jiǔ 日 rì 许 xǔ 当 dāng 世 shì 以 yǐ 诗 shī 见 jiàn 率 lǜ 登 dēng 高 gāo - - 蔡 cài 襄 xiāng
霜 shuāng 云 yún 明 míng 净 jìng 海 hǎi 山 shān 隈 wēi , , 一 yī 岁 suì 登 dēng 临 lín 始 shǐ 此 cǐ 回 huí 。 。
堂 táng 上 shàng 寿 shòu 觞 shāng 淋 lín 浪 làng 满 mǎn , , 栏 lán 边 biān 佳 jiā 菊 jú 似 shì 疑 yí 开 kāi 。 。
故 gù 乡 xiāng 情 qíng 味 wèi 人 rén 人 rén 好 hǎo , , 今 jīn 日 rì 荣 róng 恩 ēn 节 jié 节 jié 来 lái 。 。
正 zhèng 是 shì 秋 qiū 风 fēng 洗 xǐ 烦 fán 暑 shǔ , , 力 lì 将 jiāng 衰 shuāi 飒 sà 上 shàng 高 gāo 台 tái 。 。
九日许当世以诗见率登高。宋代。蔡襄。霜云明净海山隈,一岁登临始此回。 堂上寿觞淋浪满,栏边佳菊似疑开。 故乡情味人人好,今日荣恩节节来。 正是秋风洗烦暑,力将衰飒上高台。