山 shān 谷 gǔ 寺 sì - - 林 lín 逋 bū
才 cái 入 rù 禅 chán 林 lín 便 biàn 懒 lǎn 还 hái , , 众 zhòng 峰 fēng 深 shēn 壑 hè 共 gòng 孱 càn 颜 yán 。 。
楼 lóu 台 tái 冷 lěng 簇 cù 云 yún 萝 luó 外 wài , , 钟 zhōng 磬 qìng 晴 qíng 敲 qiāo 水 shuǐ 石 shí 间 jiān 。 。
茶 chá 版 bǎn 手 shǒu 擎 qíng 童 tóng 子 zǐ 净 jìng , , 锡 xī 枝 zhī 肩 jiān 倚 yǐ 老 lǎo 僧 sēng 闲 xián 。 。
独 dú 孤 gū 房 fáng 相 xiāng 碑 bēi 文 wén 在 zài , , 几 jǐ 认 rèn 题 tí 名 míng 拂 fú 藓 xiǎn 斑 bān 。 。
山谷寺。宋代。林逋。才入禅林便懒还,众峰深壑共孱颜。 楼台冷簇云萝外,钟磬晴敲水石间。 茶版手擎童子净,锡枝肩倚老僧闲。 独孤房相碑文在,几认题名拂藓斑。