一 yī 剪 jiǎn 梅 méi - - 李 lǐ 清 qīng 照 zhào
红 hóng 藕 ǒu 香 xiāng 残 cán 玉 yù 簟 diàn 秋 qiū 。 。 轻 qīng 解 jiě 罗 luó 裳 shang , , 独 dú 上 shàng 兰 lán 舟 zhōu 。 。 云 yún 中 zhōng 谁 shuí 寄 jì 锦 jǐn 书 shū 来 lái ? ? 雁 yàn 字 zì 回 huí 时 shí , , 月 yuè 满 mǎn 西 xī 楼 lóu 。 。
花 huā 自 zì 飘 piāo 零 líng 水 shuǐ 自 zì 流 liú 。 。 一 yī 种 zhǒng 相 xiāng 思 sī , , 两 liǎng 处 chù 闲 xián 愁 chóu 。 。 此 cǐ 情 qíng 无 wú 计 jì 可 kě 消 xiāo 除 chú , , 才 cái 下 xià 眉 méi 头 tóu , , 却 què 上 shàng 心 xīn 头 tóu 。 。
一剪梅。宋代。李清照。红藕香残玉簟秋。轻解罗裳,独上兰舟。云中谁寄锦书来?雁字回时,月满西楼。 花自飘零水自流。一种相思,两处闲愁。此情无计可消除,才下眉头,却上心头。