途 tú 中 zhōng 遘 gòu 病 bìng 颇 pō 剧 jù 怆 chuàng 然 rán 作 zuò 诗 shī 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
今 jīn 日 rì 方 fāng 知 zhī 慈 cí 母 mǔ 忧 yōu , , 天 tiān 涯 yá 涕 tì 泪 lèi 自 zì 交 jiāo 流 liú 。 。
忽 hū 然 rán 破 pò 涕 tì 还 hái 成 chéng 笑 xiào , , 岂 qǐ 有 yǒu 生 shēng 才 cái 似 shì 此 cǐ 休 xiū 。 。
悟 wù 到 dào 往 wǎng 来 lái 唯 wéi 一 yī 气 qì , , 不 bù 妨 fáng 胡 hú 越 yuè 与 yǔ 同 tóng 舟 zhōu 。 。
抚 fǔ 膺 yīng 何 hé 事 shì 堪 kān 长 cháng 叹 tàn , , 曾 céng 否 fǒu 名 míng 山 shān 十 shí 载 zài 游 yóu 。 。
途中遘病颇剧怆然作诗 其二。清代。黄景仁。今日方知慈母忧,天涯涕泪自交流。 忽然破涕还成笑,岂有生才似此休。 悟到往来唯一气,不妨胡越与同舟。 抚膺何事堪长叹,曾否名山十载游。