放 fàng 翁 wēng 坐 zuò 上 shàng - - 刘 liú 过 guò
林 lín 雾 wù 霏 fēi 霏 fēi 晓 xiǎo 意 yì 凉 liáng , , 野 yě 栀 zhī 才 cái 放 fàng 已 yǐ 传 chuán 香 xiāng 。 。
幸 xìng 哉 zāi 世 shì 事 shì 日 rì 相 xiāng 远 yuǎn , , 怪 guài 底 dǐ 诗 shī 情 qíng 老 lǎo 更 gèng 狂 kuáng 。 。
腊 là 蚁 yǐ 三 sān 杯 bēi 浮 fú 重 zhòng 碧 bì , , 春 chūn 膏 gāo 一 yī 幅 fú 砑 yà 轻 qīng 黄 huáng 。 。
何 hé 如 rú 放 fàng 浪 làng 形 xíng 骸 hái 外 wài , , 尽 jǐn 乞 qǐ 江 jiāng 湖 hú 作 zuò 醉 zuì 乡 xiāng 。 。
放翁坐上。宋代。刘过。林雾霏霏晓意凉,野栀才放已传香。 幸哉世事日相远,怪底诗情老更狂。 腊蚁三杯浮重碧,春膏一幅砑轻黄。 何如放浪形骸外,尽乞江湖作醉乡。