次 cì 江 jiāng 子 zi 我 wǒ 闻 wén 角 jiǎo 韵 yùn - - 张 zhāng 元 yuán 干 gàn
夫 fū 差 chāi 故 gù 国 guó 萦 yíng 寒 hán 水 shuǐ , , 铁 tiě 马 mǎ 南 nán 来 lái 忽 hū 振 zhèn 缨 yīng 。 。
城 chéng 上 shàng 昏 hūn 鸦 yā 争 zhēng 接 jiē 翅 chì , , 舟 zhōu 中 zhōng 逐 zhú 客 kè 谨 jǐn 逃 táo 名 míng 。 。
胡 hú 笳 jiā 怨 yuàn 处 chù 风 fēng 微 wēi 起 qǐ , , 浊 zhuó 酒 jiǔ 醒 xǐng 时 shí 梦 mèng 易 yì 惊 jīng 。 。
飘 piāo 泊 bó 似 shì 闻 wén 山 shān 寺 sì 近 jìn , , 真 zhēn 成 chéng 夜 yè 半 bàn 听 tīng 钟 zhōng 声 shēng 。 。
次江子我闻角韵。宋代。张元干。夫差故国萦寒水,铁马南来忽振缨。 城上昏鸦争接翅,舟中逐客谨逃名。 胡笳怨处风微起,浊酒醒时梦易惊。 飘泊似闻山寺近,真成夜半听钟声。