病 bìng 中 zhōng 复 fù 脚 jiǎo 痛 tòng 终 zhōng 日 rì 倦 juàn 坐 zuò 遣 qiǎn 闷 mèn - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
满 mǎn 眼 yǎn 生 shēng 花 huā 雪 xuě 满 mǎn 颠 diān , , 者 zhě 稀 xī 又 yòu 过 guò 四 sì 双 shuāng 年 nián 。 。
谁 shéi 知 zhī 病 bìng 脚 jiǎo 妨 fáng 行 xíng 步 bù , , 只 zhī 见 jiàn 端 duān 居 jū 道 dào 坐 zuò 禅 chán 。 。
堕 duò 扇 shàn 几 jǐ 旁 páng 犹 yóu 懒 lǎn 拾 shí , , 检 jiǎn 书 shū 窗 chuāng 下 xià 更 gèng 能 néng 前 qián 。 。
世 shì 人 rén 总 zǒng 羡 xiàn 飞 fēi 仙 xiān 侣 lǚ , , 我 wǒ 羡 xiàn 行 xíng 人 rén 便 biàn 是 shì 仙 xiān 。 。
病中复脚痛终日倦坐遣闷。宋代。杨万里。满眼生花雪满颠,者稀又过四双年。 谁知病脚妨行步,只见端居道坐禅。 堕扇几旁犹懒拾,检书窗下更能前。 世人总羡飞仙侣,我羡行人便是仙。