梅 méi 熟 shú 小 xiǎo 雨 yǔ - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
风 fēng 从 cóng 独 dú 树 shù 忽 hū 然 rán 来 lái , , 雨 yǔ 去 qù 前 qián 山 shān 远 yuǎn 却 què 回 huí 。 。
留 liú 许 xǔ 枝 zhī 间 jiān 慰 wèi 愁 chóu 眼 yǎn , , 儿 ér 童 tóng 抵 dǐ 死 sǐ 打 dǎ 黄 huáng 梅 méi 。 。
梅熟小雨。宋代。杨万里。风从独树忽然来,雨去前山远却回。 留许枝间慰愁眼,儿童抵死打黄梅。