次 cì 韵 yùn 采 cǎi 莲 lián - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
闻 wén 道 dào 栽 zāi 成 chéng 十 shí 亩 mǔ 莲 lián , , 便 biàn 思 sī 挑 tiāo 出 chū 杖 zhàng 头 tóu 钱 qián 。 。
定 dìng 知 zhī 荇 xìng 菜 cài 参 cēn 差 cī 处 chù , , 不 bú 是 shì 决 jué 明 míng 颜 yán 色 sè 鲜 xiān 。 。
红 hóng 日 rì 半 bàn 移 yí 芳 fāng 草 cǎo 岸 àn , , 清 qīng 歌 gē 低 dī 泛 fàn 木 mù 兰 lán 船 chuán 。 。
惊 jīng 心 xīn 未 wèi 得 dé 同 tóng 真 zhēn 赏 shǎng , , 空 kōng 愧 kuì 诸 zhū 豪 háo 白 bái 玉 yù 篇 piān 。 。
次韵采莲。宋代。李之仪。闻道栽成十亩莲,便思挑出杖头钱。 定知荇菜参差处,不是决明颜色鲜。 红日半移芳草岸,清歌低泛木兰船。 惊心未得同真赏,空愧诸豪白玉篇。