觉 jué 老 lǎo 求 qiú 诗 shī - - 李 lǐ 之 zhī 仪 yí
江 jiāng 南 nán 江 jiāng 北 běi 久 jiǔ 相 xiāng 望 wàng , , 常 cháng 负 fù 灵 líng 山 shān 一 yī 炷 zhù 香 xiāng 。 。
会 huì 上 shàng 拈 niān 花 huā 虽 suī 未 wèi 笑 xiào , , 坐 zuò 中 zhōng 持 chí 钵 bō 顿 dùn 生 shēng 光 guāng 。 。
投 tóu 针 zhēn 技 jì 俩 liǎng 空 kōng 诸 zhū 有 yǒu , , 弹 tán 指 zhǐ 庄 zhuāng 严 yán 自 zì 一 yī 方 fāng 。 。
何 hé 必 bì 汤 tāng 池 chí 能 néng 离 lí 垢 gòu , , 入 rù 门 mén 心 xīn 地 dì 已 yǐ 清 qīng 凉 liáng 。 。
觉老求诗。宋代。李之仪。江南江北久相望,常负灵山一炷香。 会上拈花虽未笑,坐中持钵顿生光。 投针技俩空诸有,弹指庄严自一方。 何必汤池能离垢,入门心地已清凉。