得 dé 儿 ér 女 nǚ 消 xiāo 息 xī - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
故 gù 国 guó 斜 xié 阳 yáng 草 cǎo 自 zì 春 chūn , , 争 zhēng 元 yuán 作 zuò 相 xiāng 总 zǒng 成 chéng 尘 chén 。 。
孔 kǒng 明 míng 已 yǐ 负 fù 金 jīn 刀 dāo 志 zhì , , 元 yuán 亮 liàng 犹 yóu 怜 lián 典 diǎn 午 wǔ 身 shēn 。 。
肮 āng 脏 zāng 到 dào 头 tóu 方 fāng 是 shì 汉 hàn , , 娉 pīng 婷 tíng 更 gèng 欲 yù 向 xiàng 何 hé 人 rén 。 。
痴 chī 儿 ér 莫 mò 问 wèn 今 jīn 生 shēng 计 jì , , 还 hái 种 zhǒng 来 lái 生 shēng 未 wèi 了 liǎo 因 yīn 。 。
得儿女消息。宋代。文天祥。故国斜阳草自春,争元作相总成尘。 孔明已负金刀志,元亮犹怜典午身。 肮脏到头方是汉,娉婷更欲向何人。 痴儿莫问今生计,还种来生未了因。