金 jīn 陵 líng 驿 yì 二 èr 首 shǒu · · 其 qí 二 èr - - 文 wén 天 tiān 祥 xiáng
万 wàn 里 lǐ 金 jīn 瓯 ōu 失 shī 壮 zhuàng 图 tú , , 衮 gǔn 衣 yī 颠 diān 倒 dǎo 落 luò 泥 ní 涂 tú 。 。
空 kōng 流 liú 杜 dù 宇 yǔ 声 shēng 中 zhōng 血 xuè , , 半 bàn 脱 tuō 骊 lí 龙 lóng 颔 hàn 下 xià 须 xū 。 。
老 lǎo 去 qù 秋 qiū 风 fēng 吹 chuī 我 wǒ 恶 è , , 梦 mèng 回 huí 寒 hán 月 yuè 照 zhào 人 rén 孤 gū 。 。
千 qiān 年 nián 成 chéng 败 bài 俱 jù 尘 chén 土 tǔ , , 消 xiāo 得 de 人 rén 间 jiān 说 shuō 丈 zhàng 夫 fū 。 。
金陵驿二首 · 其二。宋代。文天祥。万里金瓯失壮图,衮衣颠倒落泥涂。 空流杜宇声中血,半脱骊龙颔下须。 老去秋风吹我恶,梦回寒月照人孤。 千年成败俱尘土,消得人间说丈夫。