病 bìng 后 hòu 登 dēng 快 kuài 哉 zāi 亭 tíng - - 贺 hè 铸 zhù
经 jīng 雨 yǔ 清 qīng 蝉 chán 得 dé 意 yì 鸣 míng , , 征 zhēng 尘 chén 见 jiàn 处 chù 见 jiàn 归 guī 程 chéng 。 。
病 bìng 来 lái 把 bǎ 酒 jiǔ 不 bù 知 zhī 厌 yàn , , 梦 mèng 后 hòu 倚 yǐ 楼 lóu 无 wú 限 xiàn 情 qíng 。 。
鸦 yā 带 dài 斜 xié 阳 yáng 投 tóu 古 gǔ 刹 chà , , 草 cǎo 将 jiāng 野 yě 色 sè 入 rù 荒 huāng 城 chéng 。 。
故 gù 园 yuán 又 yòu 负 fù 黄 huáng 昏 hūn 约 yuē , , 但 dàn 觉 jué 秋 qiū 风 fēng 发 fā 上 shàng 生 shēng 。 。
病后登快哉亭。宋代。贺铸。经雨清蝉得意鸣,征尘见处见归程。 病来把酒不知厌,梦后倚楼无限情。 鸦带斜阳投古刹,草将野色入荒城。 故园又负黄昏约,但觉秋风发上生。