和 hé 石 shí 尉 wèi 早 zǎo 梅 méi 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 舒 shū 亶 dǎn
依 yī 然 rán 想 xiǎng 见 jiàn 故 gù 山 shān 傍 bàng , , 半 bàn 倚 yǐ 垣 yuán 阴 yīn 半 bàn 向 xiàng 阳 yáng 。 。
短 duǎn 笛 dí 楼 lóu 头 tóu 三 sān 弄 nòng 夜 yè , , 前 qián 村 cūn 雪 xuě 里 lǐ 一 yī 枝 zhī 香 xiāng 。 。
可 kě 能 néng 明 míng 月 yuè 来 lái 同 tóng 色 sè , , 不 bù 待 dài 东 dōng 风 fēng 已 yǐ 自 zì 芳 fāng 。 。
幸 xìng 免 miǎn 杜 dù 郎 láng 伤 shāng 岁 suì 暮 mù , , 莫 mò 辞 cí 吟 yín 对 duì 钓 diào 渔 yú 乡 xiāng 。 。
和石尉早梅二首 其二。宋代。舒亶。依然想见故山傍,半倚垣阴半向阳。 短笛楼头三弄夜,前村雪里一枝香。 可能明月来同色,不待东风已自芳。 幸免杜郎伤岁暮,莫辞吟对钓渔乡。