题 tí 灵 líng 桥 qiáo 门 mén - - 舒 shū 亶 dǎn
危 wēi 楼 lóu 清 qīng 迥 jiǒng 立 lì 江 jiāng 风 fēng , , 紫 zǐ 逻 luó 红 hóng 旗 qí 落 luò 日 rì 中 zhōng 。 。
暑 shǔ 雨 yǔ 涧 jiàn 溪 xī 来 lái 浩 hào 荡 dàng , , 暮 mù 烟 yān 洲 zhōu 渚 zhǔ 隔 gé 朦 méng 胧 lóng 。 。
欢 huān 声 shēng 不 bù 厌 yàn 重 zhòng 城 chéng 近 jìn , , 霁 jì 色 sè 遥 yáo 知 zhī 秀 xiù 野 yě 丰 fēng 。 。
沧 cāng 海 hǎi 一 yī 时 shí 传 chuán 丽 lì 句 jù , , 天 tiān 才 cái 真 zhēn 是 shì 杜 dù 陵 líng 翁 wēng 。 。
题灵桥门。宋代。舒亶。危楼清迥立江风,紫逻红旗落日中。 暑雨涧溪来浩荡,暮烟洲渚隔朦胧。 欢声不厌重城近,霁色遥知秀野丰。 沧海一时传丽句,天才真是杜陵翁。