李 lǐ 子 zǐ 英 yīng 心 xīn 远 yuǎn 亭 tíng - - 成 chéng 廷 tíng 圭 guī
门 mén 外 wài 黄 huáng 尘 chén 扫 sǎo 不 bù 开 kāi , , 何 hé 由 yóu 吹 chuī 得 dé 到 dào 灵 líng 台 tái 。 。
闲 xián 看 kàn 倦 juàn 鸟 niǎo 投 tóu 林 lín 去 qù , , 静 jìng 爱 ài 孤 gū 云 yún 出 chū 岫 xiù 来 lái 。 。
彭 péng 泽 zé 高 gāo 人 rén 多 duō 逸 yì 兴 xìng , , 峨 é 眉 méi 仙 xiān 客 kè 有 yǒu 天 tiān 才 cái 。 。
只 zhǐ 今 jīn 谁 shuí 到 dào 悠 yōu 然 rán 处 chù , , 同 tóng 采 cǎi 秋 qiū 香 xiāng 共 gòng 一 yī 杯 bēi 。 。
李子英心远亭。元代。成廷圭。门外黄尘扫不开,何由吹得到灵台。 闲看倦鸟投林去,静爱孤云出岫来。 彭泽高人多逸兴,峨眉仙客有天才。 只今谁到悠然处,同采秋香共一杯。