秋 qiū 日 rì 登 dēng 戴 dài 山 shān 佛 fú 阁 gé - - 张 zhāng 羽 yǔ
风 fēng 物 wù 澄 chéng 明 míng 宿 sù 霭 ǎi 收 shōu , , 登 dēng 山 shān 欲 yù 尽 jǐn 更 gèng 登 dēng 楼 lóu 。 。
一 yī 行 xíng 白 bái 雁 yàn 投 tóu 南 nán 下 xià , , 百 bǎi 道 dào 清 qīng 溪 xī 向 xiàng 北 běi 流 liú 。 。
野 yě 嶂 zhàng 云 yún 归 guī 初 chū 歇 xiē 雨 yǔ , , 湖 hú 田 tián 稼 jià 熟 shú 始 shǐ 知 zhī 秋 qiū 。 。
空 kōng 门 mén 寂 jì 寂 jì 无 wú 尘 chén 事 shì , , 骋 chěng 望 wàng 端 duān 能 néng 散 sàn 客 kè 愁 chóu 。 。
秋日登戴山佛阁。明代。张羽。风物澄明宿霭收,登山欲尽更登楼。 一行白雁投南下,百道清溪向北流。 野嶂云归初歇雨,湖田稼熟始知秋。 空门寂寂无尘事,骋望端能散客愁。