伤 shāng 春 chūn 赠 zèng 远 yuǎn - - 独 dú 孤 gū 及 jí
去 qù 水 shuǐ 流 liú 年 nián 日 rì 并 bìng 驰 chí , , 年 nián 光 guāng 客 kè 思 sī 两 liǎng 相 xiāng 随 suí 。 。
咨 zī 嗟 jiē 斑 bān 鬓 bìn 今 jīn 承 chéng 弁 biàn , , 惭 cán 愧 kuì 新 xīn 荷 hé 又 yòu 发 fā 池 chí 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 逶 wēi 迤 yí 愁 chóu 远 yuǎn 道 dào , , 鹧 zhè 鸪 gū 啁 zhāo 哳 zhā 怨 yuàn 南 nán 枝 zhī 。 。
忆 yì 君 jūn 何 hé 啻 chì 同 tóng 琼 qióng 树 shù , , 但 dàn 向 xiàng 春 chūn 风 fēng 送 sòng 别 bié 离 lí 。 。
伤春赠远。唐代。独孤及。去水流年日并驰,年光客思两相随。 咨嗟斑鬓今承弁,惭愧新荷又发池。 杨柳逶迤愁远道,鹧鸪啁哳怨南枝。 忆君何啻同琼树,但向春风送别离。