晓 xiǎo 意 yì - - 林 lín 景 jǐng 熙 xī
僧 sēng 钟 zhōng 觉 jué 曙 shǔ 鸟 niǎo , , 纷 fēn 飞 fēi 弄 nòng 林 lín 光 guāng 。 。
宿 sù 云 yún 渐 jiàn 离 lí 石 shí , , 我 wǒ 起 qǐ 开 kāi 秋 qiū 房 fáng 。 。
南 nán 山 shān 忽 hū 入 rù 几 jǐ , , 相 xiāng 对 duì 各 gè 老 lǎo 苍 cāng 。 。
我 wǒ 老 lǎo 几 jǐ 何 hé 年 nián , , 山 shān 曾 céng 见 jiàn 鸿 hóng 荒 huāng 。 。
流 liú 泉 quán 送 sòng 日 rì 月 yuè , , 危 wēi 石 shí 支 zhī 兴 xīng 亡 wáng 。 。
问 wèn 山 shān 山 shān 无 wú 言 yán , , 啼 tí 猿 yuán 起 qǐ 前 qián 冈 gāng 。 。
晓意。宋代。林景熙。僧钟觉曙鸟,纷飞弄林光。 宿云渐离石,我起开秋房。 南山忽入几,相对各老苍。 我老几何年,山曾见鸿荒。 流泉送日月,危石支兴亡。 问山山无言,啼猿起前冈。