行 xíng 石 shí 林 lín 苍 cāng 莽 mǎng 间 jiān 颇 pō 多 duō 幽 yōu 致 zhì 有 yǒu 思 sī 归 guī 隐 yǐn - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
离 lí 城 chéng 才 cái 一 yī 舍 shè , , 已 yǐ 得 dé 近 jìn 樵 qiáo 渔 yú 。 。
秀 xiù 石 shí 云 yún 松 sōng 路 lù , , 荒 huāng 篱 lí 水 shuǐ 竹 zhú 居 jū 。 。
阳 yáng 坡 pō 收 shōu 早 zǎo 粟 sù , , 烧 shāo 地 dì 长 zhǎng 新 xīn 蔬 shū 。 。
便 biàn 好 hǎo 为 wèi 兹 zī 隐 yǐn , , 吾 wú 生 shēng 不 bù 愿 yuàn 馀 yú 。 。
行石林苍莽间颇多幽致有思归隐。宋代。释文珦。离城才一舍,已得近樵渔。 秀石云松路,荒篱水竹居。 阳坡收早粟,烧地长新蔬。 便好为兹隐,吾生不愿馀。