禅 chán 翁 wēng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
禅 chán 翁 wēng 八 bā 十 shí 鬓 bìn 如 rú 霜 shuāng , , 冷 lěng 坐 zuò 云 yún 边 biān 旧 jiù 竹 zhú 房 fáng 。 。
唯 wéi 放 fàng 此 cǐ 身 shēn 长 cháng 懒 lǎn 散 sǎn , , 更 gèng 无 wú 馀 yú 事 shì 可 kě 思 sī 量 liang 。 。
飞 fēi 流 liú 激 jī 石 shí 泉 quán 珠 zhū 迸 bèng , , 斜 xié 照 zhào 入 rù 林 lín 松 sōng 影 yǐng 长 zhǎng 。 。
即 jí 景 jǐng 成 chéng 诗 shī 疑 yí 未 wèi 稳 wěn , , 更 gèng 寻 xún 樵 qiáo 父 fù 为 wèi 平 píng 章 zhāng 。 。
禅翁。宋代。释文珦。禅翁八十鬓如霜,冷坐云边旧竹房。 唯放此身长懒散,更无馀事可思量。 飞流激石泉珠迸,斜照入林松影长。 即景成诗疑未稳,更寻樵父为平章。