东 dōng 嘉 jiā 风 fēng 土 tǔ - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
山 shān 水 shuǐ 知 zhī 名 míng 旧 jiù 永 yǒng 嘉 jiā , , 谢 xiè 池 chí 千 qiān 古 gǔ 湛 zhàn 清 qīng 华 huá 。 。
四 sì 郊 jiāo 风 fēng 土 tǔ 宜 yí 柑 gān 树 shù , , 百 bǎi 里 lǐ 官 guān 河 hé 尽 jǐn 藕 ǒu 花 huā 。 。
鸦 yā 鹭 lù 共 gòng 栖 qī 江 jiāng 面 miàn 石 shí , , 渔 yú 商 shāng 分 fēn 泊 pō 渡 dù 头 tóu 沙 shā 。 。
他 tā 年 nián 若 ruò 向 xiàng 中 zhōng 川 chuān 住 zhù , , 管 guǎn 定 dìng 清 qīng 游 yóu 少 shǎo 在 zài 家 jiā 。 。
东嘉风土。宋代。释文珦。山水知名旧永嘉,谢池千古湛清华。 四郊风土宜柑树,百里官河尽藕花。 鸦鹭共栖江面石,渔商分泊渡头沙。 他年若向中川住,管定清游少在家。