奉 fèng 陪 péi 览 lǎn 秀 xiù 亭 tíng 抛 pāo 堶 tuó - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
聊 liáo 为 wèi 飞 fēi 砾 lì 戏 xì , , 愈 yù 切 qiè 愈 yù 纷 fēn 如 rú 。 。
自 zì 是 shì 取 qǔ 势 shì 阔 kuò , , 非 fēi 关 guān 用 yòng 意 yì 疏 shū 。 。
误 wù 惊 jīng 花 huā 鸟 niǎo 起 qǐ , , 乱 luàn 破 pò 锦 jǐn 苔 tái 初 chū 。 。
童 tóng 指 zhǐ 拾 shí 将 jiāng 秃 tū , , 多 duō 惭 cán 贾 jiǎ 勇 yǒng 馀 yú 。 。
奉陪览秀亭抛堶。宋代。梅尧臣。聊为飞砾戏,愈切愈纷如。 自是取势阔,非关用意疏。 误惊花鸟起,乱破锦苔初。 童指拾将秃,多惭贾勇馀。