依 yī 韵 yùn 和 hé 酬 chóu 太 tài 师 shī 相 xiàng 公 gōng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
相 xiàng 国 guó 推 tuī 心 xīn 本 běn 至 zhì 平 píng , , 欲 yù 使 shǐ 萧 xiāo 艾 ài 作 zuò 兰 lán 馨 xīn 。 。
孤 gū 根 gēn 易 yì 变 biàn 终 zhōng 微 wēi 贱 jiàn , , 美 měi 泽 zé 难 nán 沾 zhān 漫 màn 晦 huì 冥 míng 。 。
楚 chǔ 客 kè 尝 cháng 闻 wén 纫 rèn 若 ruò 若 ruò , , 王 wáng 孙 sūn 谁 shuí 复 fù 顾 gù 青 qīng 青 qīng 。 。
东 dōng 风 fēng 已 yǐ 与 yǔ 生 shēng 成 chéng 足 zú , , 不 bù 敢 gǎn 希 xī 蓂 míng 在 zài 帝 dì 庭 tíng 。 。
依韵和酬太师相公。宋代。梅尧臣。相国推心本至平,欲使萧艾作兰馨。 孤根易变终微贱,美泽难沾漫晦冥。 楚客尝闻纫若若,王孙谁复顾青青。 东风已与生成足,不敢希蓂在帝庭。