谢 xiè 尉 wèi 西 xī 归 guī - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
曾 céng 为 wèi 洛 luò 阳 yáng 客 kè , , 喜 xǐ 见 jiàn 洛 luò 阳 yáng 人 rén 。 。
每 měi 忆 yì 旧 jiù 游 yóu 处 chù , , 相 xiāng 逢 féng 借 jiè 问 wèn 频 pín 。 。
当 dāng 时 shí 伊 yī 水 shuǐ 上 shàng , , 醉 zuì 弄 nòng 岩 yán 花 huā 春 chūn 。 。
而 ér 今 jīn 绝 jué 兹 zī 乐 lè , , 欲 yù 语 yǔ 已 yǐ 酸 suān 辛 xīn 。 。
明 míng 朝 cháo 君 jūn 当 dāng 去 qù , , 又 yòu 复 fù 与 yǔ 谁 shuí 亲 qīn 。 。
唯 wéi 应 yīng 有 yǒu 素 sù 月 yuè , , 相 xiàng 照 zhào 寒 hán 溪 xī 滨 bīn 。 。
谢尉西归。宋代。梅尧臣。曾为洛阳客,喜见洛阳人。 每忆旧游处,相逢借问频。 当时伊水上,醉弄岩花春。 而今绝兹乐,欲语已酸辛。 明朝君当去,又复与谁亲。 唯应有素月,相照寒溪滨。