海 hǎi 陵 líng 光 guāng 孝 xiào 长 zhǎng 老 lǎo 骥 jì 无 wú 称 chēng 山 shān 谷 gǔ 后 hòu 也 yě 共 gòng 谈 tán 时 shí 事 shì 且 qiě 说 shuō 黄 huáng 岩 yán 柑 gān 橘 jú 之 zhī 美 měi - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
俗 sú 子 zǐ 避 bì 形 xíng 影 yǐng , , 僧 sēng 家 jiā 共 gòng 往 wǎng 还 huán 。 。
高 gāo 谈 tán 犯 fàn 时 shí 忌 jì , , 妙 miào 语 yǔ 发 fā 天 tiān 悭 qiān 。 。
霜 shuāng 后 hòu 思 sī 新 xīn 橘 jú , , 梦 mèng 中 zhōng 归 guī 故 gù 山 shān 。 。
何 hé 时 shí 免 miǎn 奔 bēn 走 zǒu , , 终 zhōng 老 lǎo 白 bái 云 yún 关 guān 。 。
海陵光孝长老骥无称山谷后也共谈时事且说黄岩柑橘之美。宋代。戴复古。俗子避形影,僧家共往还。 高谈犯时忌,妙语发天悭。 霜后思新橘,梦中归故山。 何时免奔走,终老白云关。