登 dēng 慈 cí 恩 ēn 寺 sì 塔 tǎ - - 张 zhāng 乔 qiáo
窗 chuāng 户 hù 几 jǐ 层 céng 风 fēng , , 清 qīng 凉 liáng 碧 bì 落 luò 中 zhōng 。 。
世 shì 人 rén 来 lái 往 wǎng 别 bié , , 烟 yān 景 jǐng 古 gǔ 今 jīn 同 tóng 。 。
列 liè 岫 xiù 横 héng 秦 qín 断 duàn , , 长 cháng 河 hé 极 jí 塞 sāi 空 kōng 。 。
斜 xié 阳 yáng 越 yuè 乡 xiāng 思 sī , , 天 tiān 末 mò 见 jiàn 归 guī 鸿 hóng 。 。
登慈恩寺塔。唐代。张乔。窗户几层风,清凉碧落中。 世人来往别,烟景古今同。 列岫横秦断,长河极塞空。 斜阳越乡思,天末见归鸿。