金 jīn 山 shān 岭 lǐng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
阪 bǎn 峻 jùn 身 shēn 频 pín 偃 yǎn , , 崖 yá 深 shēn 首 shǒu 屡 lǚ 回 huí 。 。
云 yún 浮 fú 平 píng 地 dì 出 chū , , 路 lù 拂 fú 半 bàn 天 tiān 来 lái 。 。
但 dàn 阅 yuè 关 guān 山 shān 过 guò , , 都 dōu 忘 wàng 岁 suì 月 yuè 催 cuī 。 。
湘 xiāng 南 nán 初 chū 上 shàng 马 mǎ , , 犹 yóu 插 chā 早 zǎo 春 chūn 梅 méi 。 。
金山岭。宋代。范成大。阪峻身频偃,崖深首屡回。 云浮平地出,路拂半天来。 但阅关山过,都忘岁月催。 湘南初上马,犹插早春梅。