次 cì 韵 yùn 因 yīn 上 shàng 人 rén 晚 wǎn 菊 jú 简 jiǎn 魏 wèi 定 dìng 父 fù - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
道 dào 人 rén 如 rú 青 qīng 松 sōng , , 孤 gū 高 gāo 不 bù 成 chéng 丛 cóng 。 。
爱 ài 此 cǐ 黄 huáng 金 jīn 花 huā , , 萧 xiāo 然 rán 有 yǒu 淳 chún 风 fēng 。 。
新 xīn 诗 shī 皎 jiǎo 秋 qiū 月 yuè , , 警 jǐng 我 wǒ 野 yě 性 xìng 慵 yōng 。 。
佳 jiā 意 yì 不 bù 在 zài 酒 jiǔ , , 此 cǐ 身 shēn 今 jīn 醉 zuì 翁 wēng 。 。
次韵因上人晚菊简魏定父。宋代。王之道。道人如青松,孤高不成丛。 爱此黄金花,萧然有淳风。 新诗皎秋月,警我野性慵。 佳意不在酒,此身今醉翁。