留 liú 题 tí 龙 lóng 门 mén 二 èr 首 shǒu - - 邵 shào 雍 yōng
谁 shuí 将 jiāng 长 cháng 剑 jiàn 斩 zhǎn 长 zhǎng 蛟 jiāo , , 斩 zhǎn 断 duàn 长 zhǎng 蛟 jiāo 剑 jiàn 复 fù 韬 tāo 。 。
爪 zhǎo 尾 wěi 蜿 wān 蜒 yán 凝 níng 华 huá 岳 yuè , , 角 jiǎo 牙 yá 狞 níng 恶 è 结 jié 嵩 sōng 高 gāo 。 。
骨 gǔ 伤 shāng 两 liǎng 处 chù 崭 zhǎn 苍 cāng 壁 bì , , 血 xuè 出 chū 东 dōng 流 liú 汹 xiōng 巨 jù 涛 tāo 。 。
此 cǐ 物 wù 犹 yóu 难 nán 保 bǎo 身 shēn 首 shǒu , , 谓 wèi 言 yán 谗 chán 口 kǒu 莫 mò 嗷 áo 嗷 áo 。 。
留题龙门二首。宋代。邵雍。谁将长剑斩长蛟,斩断长蛟剑复韬。 爪尾蜿蜒凝华岳,角牙狞恶结嵩高。 骨伤两处崭苍壁,血出东流汹巨涛。 此物犹难保身首,谓言谗口莫嗷嗷。