落 luò 花 huā 短 duǎn 吟 yín - - 邵 shào 雍 yōng
满 mǎn 园 yuán 桃 táo 李 lǐ 正 zhèng 离 lí 披 pī , , 更 gèng 被 bèi 狂 kuáng 风 fēng 非 fēi 意 yì 吹 chuī 。 。
长 zhǎng 是 shì 忧 yōu 愁 chóu 初 chū 谢 xiè 处 chù , , 却 què 须 xū 思 sī 念 niàn 未 wèi 开 kāi 时 shí 。 。
奈 nài 何 hé 红 hóng 艳 yàn 易 yì 消 xiāo 歇 xiē , , 不 bù 似 shì 青 qīng 阴 yīn 少 shǎo 改 gǎi 移 yí 。 。
九 jiǔ 十 shí 日 rì 春 chūn 都 dōu 去 qù 尽 jǐn , , 樽 zūn 前 qián 安 ān 忍 rěn 更 gèng 颦 pín 眉 méi 。 。
落花短吟。宋代。邵雍。满园桃李正离披,更被狂风非意吹。 长是忧愁初谢处,却须思念未开时。 奈何红艳易消歇,不似青阴少改移。 九十日春都去尽,樽前安忍更颦眉。