承 chéng 二 èr 公 gōng 宠 chǒng 和 hé 复 fù 用 yòng 元 yuán 韵 yùn - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
脱 tuō 却 què 朝 cháo 衫 shān 著 zhe 纻 zhù 麻 má , , 残 cán 年 nián 犹 yóu 复 fù 梦 mèng 京 jīng 华 huá 。 。
世 shì 情 qíng 共 gòng 指 zhǐ 鹿 lù 为 wéi 马 mǎ , , 天 tiān 意 yì 反 fǎn 教 jiào 龙 lóng 作 zuò 蛇 shé 。 。
白 bái 发 fà 不 bù 公 gōng 人 rén 易 yì 老 lǎo , , 青 qīng 山 shān 有 yǒu 素 sù 恨 hèn 无 wú 涯 yá 。 。
那 nà 禁 jìn 送 sòng 别 bié 东 dōng 郊 jiāo 外 wài , , 满 mǎn 目 mù 离 lí 离 lí 溅 jiàn 泪 lèi 花 huā 。 。
承二公宠和复用元韵。元代。李俊民。脱却朝衫著纻麻,残年犹复梦京华。 世情共指鹿为马,天意反教龙作蛇。 白发不公人易老,青山有素恨无涯。 那禁送别东郊外,满目离离溅泪花。