和 hé 晋 jìn 陵 líng 陆 lù 丞 chéng 早 zǎo 春 chūn 游 yóu 望 wàng - - 杜 dù 审 shěn 言 yán
独 dú 有 yǒu 宦 huàn 游 yóu 人 rén , , 偏 piān 惊 jīng 物 wù 候 hòu 新 xīn 。 。
云 yún 霞 xiá 出 chū 海 hǎi 曙 shǔ , , 梅 méi 柳 liǔ 渡 dù 江 jiāng 春 chūn 。 。
淑 shū 气 qì 催 cuī 黄 huáng 鸟 niǎo , , 晴 qíng 光 guāng 转 zhuǎn 绿 lǜ 蘋 píng 。 。
忽 hū 闻 wén 歌 gē 古 gǔ 调 diào , , 归 guī 思 sī 欲 yù 沾 zhān 巾 jīn 。 。
和晋陵陆丞早春游望。唐代。杜审言。独有宦游人,偏惊物候新。 云霞出海曙,梅柳渡江春。 淑气催黄鸟,晴光转绿蘋。 忽闻歌古调,归思欲沾巾。