和 hé 出 chū 山 shān - - 张 zhāng 耒 lěi
晓 xiǎo 别 bié 招 zhāo 提 tí 去 qù , , 春 chūn 风 fēng 信 xìn 马 mǎ 行 xíng 。 。
路 lù 幽 yōu 皆 jiē 竹 zhú 影 yǐng , , 山 shān 远 yuǎn 尚 shàng 松 sōng 声 shēng 。 。
岭 lǐng 断 duàn 晴 qíng 天 tiān 阔 kuò , , 川 chuān 横 héng 绿 lǜ 野 yě 平 píng 。 。
不 bù 因 yīn 泉 quán 石 shí 好 hǎo , , 安 ān 觉 jué 利 lì 名 míng 轻 qīng 。 。
和出山。宋代。张耒。晓别招提去,春风信马行。 路幽皆竹影,山远尚松声。 岭断晴天阔,川横绿野平。 不因泉石好,安觉利名轻。