潘 pān 大 dà - - 张 zhāng 耒 lěi
避 bì 暑 shǔ 人 rén 人 rén 得 dé 自 zì 怡 yí , , 坐 zuò 曹 cáo 最 zuì 苦 kǔ 剧 jù 囚 qiú 累 lèi 。 。
江 jiāng 边 biān 金 jīn 石 shí 焦 jiāo 流 liú 日 rì , , 堂 táng 上 shàng 糟 zāo 浆 jiāng 酷 kù 烈 liè 时 shí 。 。
一 yī 酌 zhuó 甘 gān 寒 hán 烦 fán 素 sù 绠 gěng , , 终 zhōng 朝 cháo 挥 huī 拂 fú 倦 juàn 蒲 pú 葵 kuí 。 。
谁 shéi 知 zhī 颜 yán 巷 xiàng 箪 dān 瓢 piáo 外 wài , , 更 gèng 有 yǒu 秋 qiū 风 fēng 菡 hàn 萏 dàn 池 chí 。 。
潘大。宋代。张耒。避暑人人得自怡,坐曹最苦剧囚累。 江边金石焦流日,堂上糟浆酷烈时。 一酌甘寒烦素绠,终朝挥拂倦蒲葵。 谁知颜巷箪瓢外,更有秋风菡萏池。