咏 yǒng 篆 zhuàn 畦 qí 垂 chuí 丝 sī 海 hǎi 棠 táng - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
夺 duó 胎 tāi 锦 jǐn 带 dài 仍 réng 添 tiān 丽 lì , , 借 jiè 面 miàn 芙 fú 蓉 róng 特 tè 太 tài 癯 qú 。 。
睡 shuì 去 qù 不 bù 禁 jīn 春 chūn 露 lù 压 yā , , 醉 zuì 来 lái 谁 shuí 倩 qiàn 晓 xiǎo 风 fēng 扶 fú 。 。
长 cháng 条 tiáo 莫 mò 恨 hèn 无 wú 新 xīn 叶 yè , , 纤 xiān 瓣 bàn 还 hái 能 néng 著 zhe 细 xì 须 xū 。 。
火 huǒ 急 jí 提 tí 鱼 yú 花 huā 下 xià 饮 yǐn , , 明 míng 朝 cháo 千 qiān 点 diǎn 乱 luàn 青 qīng 芜 wú 。 。
咏篆畦垂丝海棠。宋代。舒岳祥。夺胎锦带仍添丽,借面芙蓉特太癯。 睡去不禁春露压,醉来谁倩晓风扶。 长条莫恨无新叶,纤瓣还能著细须。 火急提鱼花下饮,明朝千点乱青芜。