芍 sháo 药 yào 诗 shī - - 王 wáng 禹 yǔ 偁 chēng
牡 mǔ 丹 dān 落 luò 尽 jǐn 正 zhèng 凄 qī 凉 liáng , , 红 hóng 药 yào 开 kāi 时 shí 醉 zuì 一 yī 场 chǎng 。 。
羽 yǔ 客 kè 暗 àn 传 chuán 尸 shī 解 jiě 术 shù , , 仙 xiān 家 jiā 重 zhòng 爇 ruò 返 fǎn 魂 hún 香 xiāng 。 。
蜂 fēng 寻 xún 檀 tán 口 kǒu 论 lùn 前 qián 事 shì , , 露 lù 湿 shī 红 hóng 英 yīng 试 shì 晓 xiǎo 妆 zhuāng 。 。
曾 céng 忝 tiǎn 掖 yè 垣 yuán 真 zhēn 旧 jiù 物 wù , , 多 duō 情 qíng 应 yīng 认 rèn 紫 zǐ 微 wēi 郎 láng 。 。
芍药诗。宋代。王禹偁。牡丹落尽正凄凉,红药开时醉一场。 羽客暗传尸解术,仙家重爇返魂香。 蜂寻檀口论前事,露湿红英试晓妆。 曾忝掖垣真旧物,多情应认紫微郎。