和 hé 饶 ráo 正 zhèng 叔 shū 梅 méi 花 huā - - 谢 xiè 逸 yì
疏 shū 影 yǐng 横 héng 斜 xié 月 yuè 色 sè 新 xīn , , 肌 jī 肤 fū 清 qīng 瘦 shòu 不 bù 禁 jīn 春 chūn 。 。
侵 qīn 凌 líng 腊 là 雪 xuě 寒 hán 先 xiān 觉 jué , , 漏 lòu 泄 xiè 东 dōng 风 fēng 信 xìn 最 zuì 真 zhēn 。 。
光 guāng 滉 huàng 妆 zhuāng 台 tái 人 rén 未 wèi 起 qǐ , , 香 xiāng 迷 mí 野 yě 径 jìng 蝶 dié 难 nán 亲 qīn 。 。
飘 piāo 零 líng 点 diǎn 破 pò 苍 cāng 苔 tái 地 dì , , 安 ān 得 dé 灵 líng 犀 xī 为 wèi 辟 pì 尘 chén 。 。
和饶正叔梅花。宋代。谢逸。疏影横斜月色新,肌肤清瘦不禁春。 侵凌腊雪寒先觉,漏泄东风信最真。 光滉妆台人未起,香迷野径蝶难亲。 飘零点破苍苔地,安得灵犀为辟尘。