秋 qiū 晚 wǎn 悲 bēi 怀 huái - - 李 lǐ 觏 gòu
渐 jiàn 老 lǎo 多 duō 忧 yōu 百 bǎi 事 shì 忙 máng , , 天 tiān 寒 hán 日 rì 短 duǎn 更 gèng 心 xīn 伤 shāng 。 。
数 shù 分 fēn 红 hóng 色 sè 上 shàng 黄 huáng 叶 yè , , 一 yī 瞬 shùn 曙 shǔ 光 guāng 成 chéng 夕 xī 阳 yáng 。 。
春 chūn 水 shuǐ 别 bié 来 lái 应 yīng 到 dào 海 hǎi , , 小 xiǎo 松 sōng 生 shēng 命 mìng 合 hé 禁 jìn 霜 shuāng 。 。
壶 hú 中 zhōng 若 ruò 逐 zhú 仙 xiān 翁 wēng 去 qù , , 待 dài 看 kàn 年 nián 华 huá 几 jǐ 许 xǔ 长 zhǎng 。 。
秋晚悲怀。宋代。李觏。渐老多忧百事忙,天寒日短更心伤。 数分红色上黄叶,一瞬曙光成夕阳。 春水别来应到海,小松生命合禁霜。 壶中若逐仙翁去,待看年华几许长。