苦 kǔ 雨 yǔ 初 chū 霁 jì - - 李 lǐ 觏 gòu
积 jī 阴 yīn 为 wéi 患 huàn 恐 kǒng 沈 shěn 绵 mián , , 革 gé 去 qù 方 fāng 惊 jīng 造 zào 化 huà 权 quán 。 。
天 tiān 放 fàng 旧 jiù 光 guāng 还 hái 日 rì 月 yuè , , 地 dì 将 jiāng 浓 nóng 秀 xiù 与 yǔ 山 shān 川 chuān 。 。
泥 ní 途 tú 渐 jiàn 少 shǎo 车 chē 声 shēng 活 huó , , 林 lín 薄 báo 初 chū 干 gān 果 guǒ 味 wèi 全 quán 。 。
寄 jì 语 yǔ 残 cán 云 yún 好 hǎo 知 zhī 足 zú , , 莫 mò 依 yī 河 hé 汉 hàn 更 gèng 油 yóu 然 rán 。 。
苦雨初霁。宋代。李觏。积阴为患恐沈绵,革去方惊造化权。 天放旧光还日月,地将浓秀与山川。 泥途渐少车声活,林薄初干果味全。 寄语残云好知足,莫依河汉更油然。