严 yán 氏 shì 古 gǔ 琴 qín - - 艾 ài 性 xìng 夫 fū
苍 cāng 梧 wú 弓 gōng 剑 jiàn 俱 jù 尘 chén 土 tǔ , , 一 yī 片 piàn 枯 kū 桐 tóng 尚 shàng 传 chuán 古 gǔ 。 。
有 yǒu 弦 xián 弹 dàn 入 rù 碧 bì 虚 xū 寒 hán , , 彩 cǎi 凤 fèng 应 yīng 来 lái 兽 shòu 应 yīng 舞 wǔ 。 。
物 wù 真 zhēn 物 wù 赝 yàn 不 bù 必 bì 论 lùn , , 立 lì 名 míng 幸 xìng 有 yǒu 古 gǔ 意 yì 存 cún 。 。
南 nán 风 fēng 不 bù 作 zuò 民 mín 正 zhèng 愠 yùn , , 我 wǒ 欲 yù 抱 bào 渠 qú 招 zhāo 帝 dì 魂 hún 。 。
严氏古琴。元代。艾性夫。苍梧弓剑俱尘土,一片枯桐尚传古。 有弦弹入碧虚寒,彩凤应来兽应舞。 物真物赝不必论,立名幸有古意存。 南风不作民正愠,我欲抱渠招帝魂。