关 guān 法 fǎ 鸡 jī 鸣 míng 幸 xìng 脱 tuō 秦 qín 何 hé 如 rú 高 gāo 卧 wò 北 běi 窗 chuāng 贫 pín 种 zhòng 瓜 guā 一 yī 片 piàn 青 qīng 门 mén 地 dì 头 tóu 白 bái 能 néng 来 lái 有 yǒu 几 jǐ 人 rén 其 qí 七 qī - - 周 zhōu 霆 tíng 震 zhèn
富 fù 国 guó 强 qiáng 兵 bīng 善 shàn 用 yòng 秦 qín , , 故 gù 将 jiāng 子 zi 赘 zhuì 抑 yì 家 jiā 贫 pín 。 。
山 shān 东 dōng 十 shí 五 wǔ 年 nián 无 wú 事 shì , , 尽 jìn 是 shì 偷 tōu 安 ān 醉 zuì 梦 mèng 人 rén 。 。
关法鸡鸣幸脱秦何如高卧北窗贫种瓜一片青门地头白能来有几人 其七。元代。周霆震。富国强兵善用秦,故将子赘抑家贫。 山东十五年无事,尽是偷安醉梦人。