春 chūn 分 fēn 后 hòu 一 yī 日 rì 山 shān 堂 táng 述 shù 事 shì - - 张 zhāng 镃 zī
永 yǒng 日 rì 柴 chái 扉 fēi 手 shǒu 自 zì 关 guān , , 不 bù 惊 jīng 时 shí 序 xù 若 ruò 循 xún 环 huán 。 。
炼 liàn 成 chéng 黄 huáng 土 tǔ 为 wéi 真 zhēn 药 yào , , 守 shǒu 得 dé 青 qīng 苔 tái 遍 biàn 假 jiǎ 山 shān 。 。
戊 wù 已 yǐ 燕 yàn 知 zhī 随 suí 鸟 niǎo 历 lì , , 西 xī 南 nán 楼 lóu 喜 xǐ 趁 chèn 花 huā 斑 bān 。 。
春 chūn 光 guāng 莫 mò 恨 hèn 中 zhōng 分 fēn 过 guò , , 能 néng 使 shǐ 时 shí 长 zhǎng 始 shǐ 是 shì 闲 xián 。 。
春分后一日山堂述事。宋代。张镃。永日柴扉手自关,不惊时序若循环。 炼成黄土为真药,守得青苔遍假山。 戊已燕知随鸟历,西南楼喜趁花斑。 春光莫恨中分过,能使时长始是闲。