钟 zhōng 山 shān 遇 yù 风 fēng 雨 yǔ 其 qí 一 yī - - 萨 sà 都 dōu 剌 lá
城 chéng 市 shì 多 duō 骢 cōng 马 mǎ , , 清 qīng 游 yóu 有 yǒu 几 jǐ 人 rén 。 。
山 shān 灵 líng 飞 fēi 白 bái 雨 yǔ , , 朝 cháo 士 shì 说 shuō 红 hóng 尘 chén 。 。
云 yún 起 qǐ 钟 zhōng 楼 lóu 暝 míng , , 桃 táo 开 kāi 野 yě 寺 sì 春 chūn 。 。
上 shàng 人 rén 归 guī 太 tài 晚 wǎn , , 谁 shuí 主 zhǔ 复 fù 谁 shuí 宾 bīn 。 。
钟山遇风雨 其一。元代。萨都剌。城市多骢马,清游有几人。 山灵飞白雨,朝士说红尘。 云起钟楼暝,桃开野寺春。 上人归太晚,谁主复谁宾。