登 dēng 龙 lóng 门 mén 敬 jìng 善 shàn 寺 sì 阁 gé - - 刘 liú 沧 cāng
独 dú 步 bù 危 wēi 梯 tī 入 rù 杳 yǎo 冥 míng , , 天 tiān 风 fēng 潇 xiāo 洒 sǎ 拂 fú 檐 yán 楹 yíng 。 。
禹 yǔ 门 mén 烟 yān 树 shù 正 zhèng 春 chūn 色 sè , , 少 shǎo 室 shì 云 yún 屏 píng 向 xiàng 晚 wǎn 晴 qíng 。 。
花 huā 落 luò 院 yuàn 深 shēn 清 qīng 禁 jìn 闭 bì , , 水 shuǐ 分 fèn 川 chuān 阔 kuò 绿 lǜ 芜 wú 平 píng 。 。
琐 suǒ 窗 chuāng 朱 zhū 槛 kǎn 同 tóng 仙 xiān 界 jiè , , 半 bàn 夜 yè 缑 gōu 山 shān 有 yǒu 鹤 hè 声 shēng 。 。
登龙门敬善寺阁。唐代。刘沧。独步危梯入杳冥,天风潇洒拂檐楹。 禹门烟树正春色,少室云屏向晚晴。 花落院深清禁闭,水分川阔绿芜平。 琐窗朱槛同仙界,半夜缑山有鹤声。