题 tí 王 wáng 校 jiào 书 shū 山 shān 斋 zhāi - - 刘 liú 沧 cāng
猿 yuán 鸟 niǎo 无 wú 声 shēng 昼 zhòu 掩 yǎn 扉 fēi , , 寒 hán 原 yuán 隔 gé 水 shuǐ 到 dào 人 rén 稀 xī 。 。
云 yún 晴 qíng 古 gǔ 木 mù 月 yuè 初 chū 上 shàng , , 雪 xuě 满 mǎn 空 kōng 庭 tíng 鹤 hè 未 wèi 归 guī 。 。
药 yào 囿 yòu 地 dì 连 lián 山 shān 色 sè 近 jìn , , 樵 qiáo 家 jiā 路 lù 入 rù 树 shù 烟 yān 微 wēi 。 。
栖 qī 迟 chí 惯 guàn 得 dé 沧 cāng 浪 láng 思 sī , , 云 yún 阁 gé 还 hái 应 yīng 梦 mèng 钓 diào 矶 jī 。 。
题王校书山斋。唐代。刘沧。猿鸟无声昼掩扉,寒原隔水到人稀。 云晴古木月初上,雪满空庭鹤未归。 药囿地连山色近,樵家路入树烟微。 栖迟惯得沧浪思,云阁还应梦钓矶。